Lũ oan

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Khi Thương đến được bờ suối Đak Haway thì đã ba giờ chiều. Ra đến giữa dòng, nước mới xâm xấp trên cổ chân. Phải còn gần hai cây số nữa mới tới cái rẫy gần nhất của Đinh Tưl. Đi nhanh thì chừng năm giờ mới trở về lại suối Haway.

Qua suối, như mọi lần, Thương lại vòng qua con dốc trên gốc sung. Chị muốn tránh cái “tư dinh” của vợ chồng Tư Thiên ở đầu làng Tua. Ở đây, làng nào cũng có người Kinh vào mở quán, bán buôn, đổi chác với dân trong làng. Mỗi làng là một quán, phần lớn đời sống của làng nằm trong tay họ. Vợ chồng Tư Thiên đang thống trị kinh tế tại làng Tua. Thương cũng làm cái việc mua bán đổi chác với dân làng, nhưng chị giao hàng tận rẫy trên núi. Đổi được nải chuối, chục bắp thì lại nai lưng gùi về. Cực lắm! Vì cực nên vợ chồng Tư Thiên đâu thèm làm cái dịch vụ giao tận nơi như chị. Nhưng dưới mắt vợ chồng Tư Thiên, chị cứ vẫn được xem là kẻ “cạnh tranh không lành mạnh” của họ.

 

Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang

Phải tránh thôi! Thương ngại cái nhìn như chửi vào mặt người ta của mụ vợ, cặp mắt đau đáu tục tằn của lão chồng như muốn lột trần tấm thân còn đẫy đà của chị. Nhanh chân thôi! Phía Sơ Ró, thượng nguồn Đak Haway cũng đang xám ngoét một trận mưa lớn.

Đinh Tưl lấy hết một lít rượu trắng, một ký khô chuồn, một cây thuốc Mai. Tưl làm rẫy thì không ai chê được. Vạt nương mới đốt năm ngoái nằm lưng chừng núi, dốc lắm. Khi bước lên, bàn chân này phải ngang đầu gối chân kia, nhưng qua tay Tưl là đủ ăn cả năm cho cả nhà. Còn một ít hàng, Thương định cố qua con giông này, ghé nhà Đinh Chun... Mà thôi vậy, về thôi. Bỗng nhiên, Thương thấy sốt ruột quá! Chị quay quả đi như chạy. Đinh Tưl mở ngay chai rượu trắng, tợp ngay một ngụm lớn, chẳng kịp lùi một con khô chuồn làm mồi. Hai ngày rồi không có rượu, thèm lắm!

Đúng bốn giờ ba mươi, chân Thương chạm vào mép nước Đak Haway. Cơn mưa nguồn làm đổi màu con suối, ngầu ngầu đục, nước đang lên đấy, nhanh lắm. Chừng này mà ra đến giữa dòng cũng phải tới trên bẹn mất. Cơn lũ bà chằng hai ba tháng mười đã qua cả mười mấy hai chục ngày rồi! Mưa cơn thôi mà. Nghĩ vậy, Thương lao xuống dòng suối, guồng chân, cứ lạng quạng mà lần bước.

Chợt, Thương có cảm giác đáy Đak Haway như sụt xuống. Thảng thốt, chị đã thấy dòng suối ngầu lên sùi bọt. Kinh nghiệm mấy năm qua lại ở đây khiến chị nhoài người, hết sức lao thật nhanh. Lũ về thật rồi! Không kịp nữa, chân chị hụt hẫng, nước ùa về hất chị vào cái cây khô giữa dòng. Chị nắm chặt cành cây khẳng khiu, thả mặc những lọn nước như vòi bạch tuộc quấn lấy chị mà đưa lên, nhận xuống. Bất giác chị gọi tên chồng, tên người đàn ông đã ba năm rồi bỏ chị một mình với đứa con còn ẵm ngửa. Vậy nên, ba năm nay, Thương mang con, bỏ xứ đồng bằng lên tha phương cầu thực ở đất núi này. Từ đó, tưởng chẳng bao giờ chị nghĩ đến hắn nữa.

Thấy cơn mưa lớn, Đinh Tưl che vội cái chòi rẫy rồi tất tả về làng. Mang cho hai mẹ con mấy con khô là cái cớ thôi, chứ thực ra có chút men là lại thèm lắm được ôm vợ ngủ. Đến Đak Haway, vừa lúc mưa sập xuống... Bỗng Tưl thất thanh kêu lên: “Trời ơi!”. Nếu không có cái áo khoác màu hồng tươi của Thương nhập nhoàng trong nước, chắc gì Tưl đã thấy chị khi đang cắm đầu chạy về làng. Từ mép nước ra đến chỗ cây khô nơi chị đang bám vào đó cũng hơn mười mét. Tưl quýnh quáng tìm cái gì đó đủ dài. Men của rượu giờ mới ngấm, làm Tưl ngã lên, té xuống…

- Ở đó, mình về làng kêu người…

Nước càng lúc càng dữ dội hơn, cành cây khô chỉ còn chút ngọn để Thương bám thật mong manh. Con nước hàm hồ cứ nắm lấy chị mà hất lên, nhồi xuống như vô tình giúp chị bẻ đi cái vật duy nhất làm chỗ mà hy vọng.

Tư Thiên vặn ngọn cây đèn Hoa Kỳ cho sáng hơn để nhìn rõ dĩa mồi kỳ đà xào sả ớt, con kỳ đà phải tới hai ký mà hồi chiều lão mới đổi bốn lon gạo gạt ngang cho thằng Đinh Ru. Vợ lão làm đồ nhậu quá đã. Chẳng thế, lão với Tám Tỉ, bạn lão, chuyên thu mua mì củ đã làm gần lít Bầu Đá rồi mà vẫn chưa thấm tháp gì.

Cái cành khô gặp nước dai đi nên đã không gãy trước khi Thương buông tay. Xoáy nước giữa dòng Đak Haway không nhận chị xuống mà ném chị vào gần bờ hơn….

Đinh Tưl chúi đầu ngay trước cửa quán Tư Thiên. Gượng dậy, Tưl chưa kịp nói gì, lão Tư Thiên đã kê ly Bầu Đá ngay miệng: “Đã rồi phải không? Thêm ly này cho tới luôn, trả công mày hôm giúp tao dựng cái cần ăng-ten ti vi”. Lão nghiêng cái ly, nửa ly cối rượu trôi tuột gần hết vào bụng Tưl. Tưl sõng xoài hai tay, hai chân giữa quán lão Tư, cảm nhận cuối cùng của Tưl là thấy đũng quần mình nóng hẳn lên. Cười khùng khục trong cổ họng, Tư Thiên rót tiếp, đẩy ly rượu qua cho Tám Tỉ, hất hàm kênh kiệu ngụ ý thúc bạn lão cạn ly. Liếc cặp mắt trắng dã xuống Đinh Tưl, Tư Thiên dặn vợ: “Chút bớt mưa, qua biểu con vợ nó cõng về”.

Cái ném mạnh của con xoáy làm đầu Thương đập mạnh vào đá cùng lúc cái áo khoác màu hồng tươi của chị vướng vào đám lằng ngoằng rễ cây. Thương quấn lấy đám rễ cây đó với sức lực cuối cùng. Nước bỗng mặn tanh qua vị giác yếu ớt của chị, nhưng chị chẳng thấy một quầng nước đỏ tươi quanh đầu mình. Thương chìm hẳn vào vô thức.

Ba thanh niên làng Tua đặt Thương nằm trên tấm catu cũ. Đinh Tưl đứng đó, thất thần. Cặp mắt trắng dã của Tư Thiên giờ nổi đầy gân máu trông càng đáng sợ. Lão oang oang: “May mà mắc vô đám đó, chớ không tìm mỏi!”. Chẳng biết Thương có nhận ra được cái may này không? Vợ Tư Thiên lặc lè ngồi xuống đưa tay vuốt mắt Thương. Mụ bỗng đứng bật dậy, mặt tái mét, giật lùi về phía chồng. Mắt Thương vẫn mở trừng trừng nhìn về phía bên kia suối Đak Haway, phía mặt trời sắp mọc. Chị vẫn chờ tia nắng mới đầu ngày…

Nguyễn Sơn

Có thể bạn quan tâm

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

(GLO)- Dẫu biết rằng xuân qua hạ tới, thu tận đông tàn là quy luật của thiên nhiên nhưng sao chứng kiến những khoảnh khắc mùa nối mùa vẫn khiến tác giả Hoàng Đăng Du không khỏi cảm thấy chút nuối tiếc, hụt hẫng, bâng khuâng...
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...
Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

(GLO)- Nhà thơ Bùi Quang Thanh quê Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh, tuổi Canh Dần (1950). Năm 1971, ông là lính của Mặt trận Tây Nguyên, đã từng tham gia chiến dịch giải phóng Đăk Tô-Tân Cảnh 1972 và suýt nữa thì nằm lại giữa rừng “cánh Trung” vì sốt rét.

Thơ Ngô Thanh Vân: Hoa đắng

Thơ Ngô Thanh Vân: Hoa đắng

(GLO)- Loài hoa mang trong mình vị đắng đót nhưng vẫn căng mình tận hiến không chỉ sắc vàng rực rỡ mà còn nuôi dưỡng cho đất đỏ bazan màu mỡ. Bài thơ "Hoa đắng" của nhà thơ Ngô Thanh Vân là những lời viết đầy cảm xúc dành cho loài hoa đặc trưng của vùng đất Tây Nguyên đầy nắng và gió này.
Bày tranh Việt đoạt giải thưởng Đông Nam Á trị giá nửa tỷ đồng

Bày tranh Việt đoạt giải thưởng Đông Nam Á trị giá nửa tỷ đồng

Tác phẩm đặc sắc của 8 nghệ sĩ trẻ tài năng nhất từ cuộc thi mỹ thuật uy tín Đông Nam Á “UOB Painting of the Year 2023” được trưng bày tại triển lãm, đón khách tham quan từ sáng 23/3 tại Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam. Chủ nhân bức tranh được giải cao nhất mang về phần thưởng 500 triệu đồng.