Hương mùi già

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Nếu ai đã từng có tuổi thơ đẫm mình trong làn nước mùi già ấm nóng những ngày cuối năm, hẳn sẽ không thể quên mỗi khi Tết đến.


Ấy là khi trên bếp lửa nồi nước lá thơm hương cuộn gió bay khắp các căn phòng, đánh thức khứu giác và sau đó lại mơn man trên làn da mềm mại theo từng gáo nước ấm áp nhẹ nhàng dội xuống. Dư vị của những gáo nước thơm phức ấy là sự khoan khoái dễ chịu đến vô cùng. Tôi đồ rằng, nếu ai đó đã từng chìm đắm trong hương quê dân dã ấy thì mãi mãi sau này vẫn cứ luyến lưu. Tết đến xuân về, chưa tắm nước mùi già thì chưa thể gọi là trọn vẹn.

Năm tháng tuổi thơ của tôi và các con chắc chắn chẳng thể thiếu hương vị Tết ấy. Mùi thơm của lá sẽ làm xua tan đi bầu không khí nặng nề, vị cay nồng trong làn nước ấm sẽ gột rửa những thất bại rủi ro, muộn phiền của năm cũ và mang đến cho cơ thể một cảm giác bình dị không gì sánh được. Tâm thư thái, thân nhẹ nhàng sẵn sàng đón những điều mới mẻ của vòng quay luân hồi là một điều ai cũng ước ao. Không những thế, với dược tính tốt cho sức khỏe con người, lại an toàn thân thiện với thiên nhiên với môi trường thì cũng không chỉ những ngày cuối năm chúng ta mới được tận hưởng. Chúng ta có thể tặng chính mình và những người thân cảm giác thư thái này ngay cả những ngày trong năm bất cứ lúc nào ta thích. Nhưng trong những ngày áp Tết, hương mùi già mới thật đặc biệt, nó gợi lại những điều xưa cũ để con người lắng lòng cùng hoài niệm, để yêu hơn những giây phút yên bình, lắng đọng, để thả mình về với dấu yêu xưa.

Có vô vàn mùi hương nhắc nhớ và đi cùng ta theo năm tháng rộng dài. Không chỉ riêng tôi mà có lẽ sẽ có rất nhiều người cùng cảm giác. Mùi nhang trầm trong không khí linh thiêng của đất trời trên mâm cỗ đêm ba mươi Tết bao giờ cũng thật sự ấm cúng. Hương lúa ngạt ngào khiến cho ta cảm thấy quê hương gần gũi, dịu dàng biết nhường nào. Mùi hoa bưởi, hoa chanh thoang thoảng trong từng gáo nước gội đầu gợi lại cả một thanh xuân e ấp. Mùi mồ hôi mặn chát của mẹ cha sau những buổi lao động mệt nhoài… Những mùi hương ấy gần gũi với chúng ta suốt cả cuộc đời. Tuổi thơ trôi đi trong những điều nhỏ nhặt, bình dị ấy. Những tưởng mọi thứ đã nhạt nhòa, nhưng ký ức luôn là món quà vỗ về lòng ta trước guồng quay cuộc sống. Bây giờ, chúng ta dễ dàng tìm cho mình mùi hương đặc trưng từ những chai nước hoa đẹp đẽ, sang trọng, đắt tiền. Nhưng những mùi hương ấy làm gì mang trong mình những kỷ niệm dịu dàng của một thời thơ ấu. Mùi hương ấy chỉ thơm nhất thời và cũng tan loãng nhạt phai ngay sau đó, nó chẳng để lại những dư vị ngọt ngào ngan ngát, mộc mạc, chân quê khiến cho người ta có thể nhớ suốt cuộc đời.

Có câu “gừng càng già càng cay” cũng đúng với mùi càng già càng nồng. Những loại cây dân dã này càng về già càng giữ lại được độ tinh túy. Mùi thơm cũng có thể là một liệu pháp chữa bệnh. Những tinh dầu mang tính ấm nóng vừa tạo mùi thơm dễ chịu, vừa chính là liệu pháp chữa bệnh xoa dịu đi những căng thẳng mệt mỏi, có tác dụng an thần. Điều này lý giải cho việc mỗi lần chạm phải mùi hương thơm bốc lên từ nồi nước nghi ngút khói, tâm và thân chúng ta như được tiếp thêm năng lượng, bao căng thẳng dường như sẽ nhường chỗ cho trạng thái nhẹ nhàng thư thái. Dội một gáo nước mùi già ấm nóng lên người, dường như gột sạch những uể oải, lụy phiền.

Mùi càng già, nước càng thơm. Để chọn những bó mùi già cho nồi nước tắm cuối năm cũng thật dễ dàng. Chúng ta có thể mua ở những hàng thuốc Nam hoặc dặn nhà vườn trước đó. Bó mùi thường được nhặt nhạnh đi những lá úa, rửa sạch và nấu. Không hiểu sao nếu được nấu trên bếp than thì dường như mùi thơm càng đượm, càng nồng, càng sâu hơn.

Thói quen tắm hương mùi già là nét đẹp truyền thống bình dị, gần gũi với cuộc sống người dân quê. Giữ được nét đẹp ấy và lưu truyền cho đời sau là một điều rất quý. Nhớ hồi nhỏ ngoại thường bảo, ngày cuối năm, tắm gội hương mùi già giúp gột đi, rửa trôi những xui rủi của năm cũ, mở ra sự hanh thông, thuận lợi cho một năm mới đang về. Điều này sẽ làm cho lòng ta mềm mại, tâm ta tĩnh tại và đầu óc thư giãn vô cùng.

 

 NGÔ THANH VÂN
 

Có thể bạn quan tâm

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...
Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

(GLO)- Nhà thơ Bùi Quang Thanh quê Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh, tuổi Canh Dần (1950). Năm 1971, ông là lính của Mặt trận Tây Nguyên, đã từng tham gia chiến dịch giải phóng Đăk Tô-Tân Cảnh 1972 và suýt nữa thì nằm lại giữa rừng “cánh Trung” vì sốt rét.