Đời tre

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tre có mặt trên khắp nẻo làng quê Việt Nam. Tre thân thuộc, gắn bó với con người qua bao mùa mưa nắng. Đời tre cũng như đời người, tuổi trẻ sung sức cống hiến bao lợi ích, tuổi già héo úa nhưng không ngừng chắt chiu sự sống trao truyền cho những mầm măng.
Ngôi làng nơi tôi dạy học có rất nhiều tre. Những bụi tre rải dọc bờ sông Ba. Có lẽ từ xưa, người dân nơi đây trồng chúng để giữ đất, làm hàng rào tự nhiên ngăn con nước lấn bờ. Mươi năm về trước, thuở chưa có cây cầu gỗ, cũng chưa có cầu dân sinh bằng xi măng vững chắc như bây giờ, chúng tôi đi đò sang sông dạy học. Mà bến đò lại nằm ngay dưới một bụi tre. Quả là nơi đợi đò lý tưởng cho những buổi trưa đỏ nắng của vùng “chảo lửa” Krông Pa. Những lúc phải chờ đò, chúng tôi thường túm tụm ngồi dưới bóng tre mát rượi kể nhau nghe bao câu chuyện cuộc sống. Có lúc chờ đợi mệt mỏi quá, tôi tìm cho mình vài cây tre vững chãi mà tựa vào, trên cao ríu rít tiếng hót của bao loài chim. Nghe tiếng lá khẽ thầm thì và ngắm nhìn trời xanh qua mắt lá. Lòng như vơi bớt đi những lo toan của cuộc sống thường nhật.
Quê tôi một năm hai mùa nắng lửa, mưa dầm. Nắng gay gắt suốt sáu tháng trời khiến những bụi tre xác xơ, tưởng như không còn sự sống. Thế mà khi mùa mưa đến, màu lá xanh dịu dàng lại về trên những thân tre cũ. Tre già nở hoa. Cũng là từ bụi tre bên bờ sông Ba, nơi đầu cây cầu gỗ thay thế cho con đò năm nào. Mỗi lần đi trên chiếc cầu này, tôi thường bước thật chậm để hưởng chút không gian mát dịu từ bóng tre. Có lúc chạy xe lên đầu dốc, tôi dừng ở đó rồi thả bộ xuống chân cầu, lưu lại cho mình những thời khắc đẹp của tre. Trong màn hình ngược sáng, sắc tre xanh thẫm đan cài ngang dọc trên nền bông mây trắng. Những cành tre vươn cao rồi thả xuống từng chuỗi hoa li ti xếp đều bên nhau màu vàng ngà xinh xắn, bên dòng sông con nước đầy vơi. Một thời gian sau đó, những chiếc lá tre xanh non xuất hiện, thuôn dài như những chiếc bút lông viết xuống mặt cầu bao bài thơ về thiên nhiên tươi đẹp. Mùa hoa tre kéo dài mấy tháng trời thỏa mãn niềm yêu mến trong tôi.
 Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Dưới gốc tre già, những búp măng non lại mọc lên mơn mởn. Vào mùa, măng quê tôi nhiều vô kể. Dân làng rủ nhau đi hái măng. Vừa có thêm thực phẩm cho bữa cơm gia đình, còn nếu dư nhiều thì đem bán. Măng hái tại chỗ, lột bỏ lớp vỏ giáp dày, chỉ lấy phần mụt non bên trong nên rất ngon. Những phiên chợ sáng, người dân ngồi bán măng hàng dãy dài, vàng ươm bên lối đi. Chị hàng xóm của tôi năm nào cũng phơi cả mấy tạ măng gửi tặng họ hàng ngoài Bắc ăn Tết. Món quà đơn giản trở nên trân quý bởi đó là sản phẩm sạch từ núi rừng.
Ngày qua ngày, con đường tôi đi không về ngang lối cũ. Những bụi tre vẫn còn đó giữ đất, giữ làng nhưng bụi tre bên cầu thì không còn nữa. Người ta nói, tre nở hoa một lần rồi chết. Lúc ấy, tôi cũng bán tín bán nghi. Nhưng qua kiểm nghiệm thì điều đó là có thật. Âu đó cũng là quy luật của tạo hóa, những thân tre già kết thúc sứ mệnh để nhường chỗ cho những búp măng kia vươn mình vút cao như tháp bút chọc trời.
MAI HƯƠNG

Có thể bạn quan tâm

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

(GLO)- Dẫu biết rằng xuân qua hạ tới, thu tận đông tàn là quy luật của thiên nhiên nhưng sao chứng kiến những khoảnh khắc mùa nối mùa vẫn khiến tác giả Hoàng Đăng Du không khỏi cảm thấy chút nuối tiếc, hụt hẫng, bâng khuâng...
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

(GLO)- Nhà thơ Bùi Quang Thanh quê Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh, tuổi Canh Dần (1950). Năm 1971, ông là lính của Mặt trận Tây Nguyên, đã từng tham gia chiến dịch giải phóng Đăk Tô-Tân Cảnh 1972 và suýt nữa thì nằm lại giữa rừng “cánh Trung” vì sốt rét.

Thơ Ngô Thanh Vân: Hoa đắng

Thơ Ngô Thanh Vân: Hoa đắng

(GLO)- Loài hoa mang trong mình vị đắng đót nhưng vẫn căng mình tận hiến không chỉ sắc vàng rực rỡ mà còn nuôi dưỡng cho đất đỏ bazan màu mỡ. Bài thơ "Hoa đắng" của nhà thơ Ngô Thanh Vân là những lời viết đầy cảm xúc dành cho loài hoa đặc trưng của vùng đất Tây Nguyên đầy nắng và gió này.
Bày tranh Việt đoạt giải thưởng Đông Nam Á trị giá nửa tỷ đồng

Bày tranh Việt đoạt giải thưởng Đông Nam Á trị giá nửa tỷ đồng

Tác phẩm đặc sắc của 8 nghệ sĩ trẻ tài năng nhất từ cuộc thi mỹ thuật uy tín Đông Nam Á “UOB Painting of the Year 2023” được trưng bày tại triển lãm, đón khách tham quan từ sáng 23/3 tại Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam. Chủ nhân bức tranh được giải cao nhất mang về phần thưởng 500 triệu đồng.