Chớm đông

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Những cơn mưa cuối mùa nhắc nhớ có bão xa vừa dứt, trời Tây Nguyên trở nên rỡ ràng. Đón bình minh không còn sương mù dày từng lớp, mưa nhẹ hạt lây phây. Ngày sáng dịu, tia nắng yếu vén da trời xanh lơ. Hoàng hôn chừng như cũng ngắn lại, nhẹ nhàng hơn cùng cảnh sắc. Đã có gió đông về, hiu hiu, lành lạnh.
Tiết trời ngày chớm đông cũng lạ. Không gian tuy khô tạnh song cũng chưa thật ráo hoảnh, vấn vương hơi nước bốc lên từ nền đất ẩm ướt; từ lòng hồ, con suối, dòng sông nào đấy; từ lớp vỏ thân cây, củi mục, rễ dày, bụi rậm qua mấy tháng mưa dầm lên rêu từng mảng, từng lớp đợi thoáng gió về kéo theo nắng nhẹ là bốc hơi, lau se bờ mặt, đưa dòng khí lạnh mơ hồ trôi trong vô định. Gió đông chưa nhiều nên màu trời thoắt đấy mùa thu, vào đầu ngày nhạt nhòa trong làn khói hư ảo, lãng đãng trắng nhờ, lá vàng mấy chiếc buông rơi. Xa trông, núi biếc xây thành, nếp nhà ẩn hiện. Thoắt đấy, vào giữa trưa, đầu chiều mùa xuân đến, mọi thứ đều bừng lên trải mình, ngời sắc trong nắng ấm. Màu trời trong, hiện rõ từng mảng da xanh ngả màu nước biển. Mây trời nhiều, chẳng quá xa, mỏng thôi, không trắng xốp mịn màng cũng chẳng xám mờ, vẩn đục nhẹ nhàng lãng du.
Tôi đi trên những con đường ven đô vừa quen, vừa lạ. Âm thanh tiếng chim trời, tiếng người nói cười trong khu vườn, cánh đồng, rẫy cà phê, hồ tiêu rộn ràng hơn. Sắc xanh chừng như chiếm ngự. Sắc tím hoa mười giờ, sắc vàng hoa cỏ điểm trang khoảnh đất trống ven đường, trước bờ rào, cổng ngõ. Thoắt đấy, về chiều, đông đến thật rồi, nhận ra bởi hướng gió đã rõ, khí lạnh thêm dày, màu trời như chực sụt sùi nỗi niềm gió mưa từ miền xa nào đấy!
Minh họa: Thủy Ngọc
Minh họa: Thủy Ngọc
Chớm đông đến lạ, cỏ đuôi chồn, cỏ hồng đồng loạt vươn đài hoa tím thẫm, phơn phớt hồng; dã quỳ từng chùm nụ tròn căng chúm chím sắc vàng đua nhau xòe cánh, cùng rủ nhau đung đưa vờn gió, đón nắng. Cư dân Tây Nguyên, bằng kinh nghiệm, họ đoán biết tiết trời sang đông, mùa khô bắt đầu là lúc những loài hoa hoang dại này đua nhau nở. Giống hoa cỏ dại có sức sống thật diệu kỳ. Mùa khô kéo dài, nắng cả, gió to ràn rạt thổi suốt ngày đêm cho đất bazan tơi khô, hoa nẫu tàn, cành khô lá rụi. Có khi những thảm cỏ ấy bị đốt cháy nham nhở chừng như chẳng còn sự sống, thế mà chỉ cần một trận mưa đầu mùa là thi nhau đâm chồi, bung ra vô số lộc non. Trưởng thành, đi qua ngày mưa dầm dề, lướt thướt, gió quăng quật mà chừng như vô hại với chúng để rồi đón mùa đông về trong bạt ngàn hoa, hoang dại, say đắm lòng người.
Ngày chớm đông, tấm áo ấm, chăn nệm chống rét bày biện nhiều hơn ở các shop, hàng quần áo lưu động ven đường; được giới thiệu nhiều hơn trên các trang bán hàng online. Câu chuyện buổi giao mùa ở mỗi gia đình có nội dung nhắc nhở người già, trẻ con giữ ấm. Giao mùa, giữa đêm người già húng hắng ho; trẻ con dễ bị ấm đầu, sổ mũi.
Rồi đông dần sâu, khí trời thêm lạnh, gió nhiều, màu nắng cũng chuyển sang vàng sậm, hanh hao chói gắt. Nhịp sống nhanh hơn, đuổi theo thời gian công việc về cuối năm. Hoạt động mua bán, sắm sanh, trang hoàng cho ngày Noel, Tết Dương lịch, Tết Nguyên đán cuốn mọi người vào cuộc. Nhà nông tất bật mùa màng chăm bón, thu hái…Vắt mình sang xuân, nhiều cái sẽ đổi khác, bừng lên, mới ra, trẻ lại. Biết ai còn nhớ những ngày chớm đông?
NGUYỄN ĐÌNH PHÊ

Có thể bạn quan tâm

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...
Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

(GLO)- Nhà thơ Bùi Quang Thanh quê Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh, tuổi Canh Dần (1950). Năm 1971, ông là lính của Mặt trận Tây Nguyên, đã từng tham gia chiến dịch giải phóng Đăk Tô-Tân Cảnh 1972 và suýt nữa thì nằm lại giữa rừng “cánh Trung” vì sốt rét.