Trung thu cho em

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Mọi năm, cứ khoảng thời gian này, khắp các ngả đường đã rộn ràng các quầy bán bánh Trung thu và đồ chơi Trung thu. Nhưng năm nay không biết do thời tiết thất thường hay do dân tình đang cẩn trọng đi qua mùa Covid mà thị trường quà bánh Trung thu dường như ảm đạm.  
Cơn bão số 5 mang mưa đến nhiều hơn, các bản tin thời tiết cập nhật dày hơn thì cái lạnh cũng dường như càng đậm. Mọi năm, cứ khoảng thời gian này, khắp các ngả đường đã rộn ràng các quầy bán bánh Trung thu và đồ chơi Trung thu. Nhưng năm nay không biết do thời tiết thất thường hay do dân tình đang cẩn trọng đi qua mùa Covid mà thị trường quà bánh Trung thu dường như ảm đạm.
Hương bưởi thoảng qua khiến tôi co ro nhớ các em ở những ngôi làng xa xôi hẻo lánh mà tôi từng dạy học. Trung thu này, chị Hằng và chú Cuội có đem thêm quà bánh cho các em nhỏ còn lấm lem đất đỏ?
Lướt trên facebook thấy nhiều gia đình đã khoe những món quà Trung thu độc đáo, cầu kỳ, những chiếc bánh Trung thu sang trọng. Cũng đồng thời những hội nhóm từ thiện đánh tiếng tới các Mạnh Thường Quân đề nghị hỗ trợ việc tổ chức Tết Trung thu cho các em nhỏ ở vùng sâu, vùng xa, vùng đồng bào dân tộc thiểu số.
Lòng nao nao cảm giác muốn làm điều gì đó góp phần vào một đêm trăng tỏa sáng Hằng Nga, vui tươi Cuội già, thắp những chiếc đèn ông sao sáng lấp lánh ước mơ tuổi thơ trong trẻo. Trong giấc mơ tuổi thơ đó có tuổi thơ của bất kể người nào, dù tóc đã lấm tấm bạc, da đã nhiều nếp nhăn tuổi tác.
Ngày ấy, Tết Trung thu quê nhà là những chiếc đèn lồng được làm nên bởi bàn tay thô ráp của cha. Cha chặt tre, chuốt sợi, nắn nót cho chiếc đèn cân đối trước đôi mắt to tròn và bao nhiêu háo hức của những đứa trẻ quê nghèo. Trung thu quê nhà còn là mâm trái cây mẹ hái từ vườn: bưởi, na, dừa, ổi… Bao nhiêu kỹ năng làm đèn lồng là bấy nhiêu kỹ năng sống mà cha truyền dạy con trai; bao nhiêu cách gọt trái cây, sắp xếp mâm cỗ quả là bấy nhiêu cái khéo léo mẹ dịu dàng chỉ bảo con gái.
Mâm cỗ Trung thu quê xưa thường trải chiếu giữa sân nhà cho gia đình nhỏ hay giữa sân đình cho cả làng xóm cùng vui. Bởi đúng nghĩa, Trung thu trăng sáng phải ngắm trăng phá cỗ, phải có trống lân và nhảy múa rộn ràng.
Tranh minh họa (nguồn: Internet)
Tranh minh họa (nguồn: Internet)
Tôi công tác ở vùng đồng bào dân tộc thiểu số khá lâu, thấy rõ các em học sinh nơi đây còn rất nhiều thiệt thòi nên hàng năm, Ban Giám hiệu nhà trường và Đoàn trường đều lên kế hoạch tổ chức cho học sinh đón Trung thu. Các em sôi nổi tham gia trò chơi với chú Cuội, chị Hằng-những nhân vật do chính giáo viên hóa trang, dẫn dắt các em đón một Tết Trung thu ý nghĩa. Tiếng trống lân, hình ảnh những nhân vật cổ tích đã mang đến không khí vui tươi đến nỗi dư âm còn đọng lại trên gương mặt của học sinh và phụ huynh cho tới nhiều ngày sau đó.
Bây giờ, trẻ em thành phố quen với ánh điện, người lớn bận rộn công việc nên ít tự tay chuẩn bị Trung thu cho con. Quà Trung thu cũng không đơn thuần là mâm cỗ giản đơn từ cây trái ngoài vườn của mẹ. Hầu hết các gia đình lựa quà Trung thu sẵn có ở mỗi quầy hàng. Những đứa trẻ so bì nhau chiếc đèn lồng rẻ-đắt.
Tôi lại thèm cái không khí cha con cùng nhau làm đèn lồng khi xưa. Những đứa trẻ ngày trước hân hoan khoe đèn lồng vì đó là sản phẩm đáng quý làm ra từ bàn tay người sinh thành.
Cơn heo may ngang qua, mang theo tiếng trống lân và tiếng cười giòn vang của các em nhỏ đang tập bài múa cho một Tết Trung thu náo nhiệt tuổi thơ. Lòng ngân lên khúc hát ca Trung thu rất yêu thương: “Thùng thình, thùng thình trống rộn ràng ngoài đình. Có con sư tử vui múa quanh vòng quanh. Trung thu liên hoan trăng sáng ngập đường làng. Dưới ánh trăng vàng đội em cất tiếng hát vang”.
THUẬN ÁNH

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Ngọc Phú: Tấm áo Điện Biên

Thơ Nguyễn Ngọc Phú: Tấm áo Điện Biên

(GLO)- Tấm áo trấn thủ đã trở thành biểu tượng gắn liền với người chiến sĩ Điện Biên trong suốt 56 ngày, đêm "đánh lấn từng thước đất". Ngắm nhìn tấm áo ấy được trưng bày trong bảo tàng, tác giả Nguyễn Ngọc Phú bồi hồi, tưởng như được sống lại phút giây chiến đấu hào hùng của cha anh.
Thơ Hà Hoài Phương: Tự khúc

Thơ Hà Hoài Phương: Tự khúc

(GLO)- "Tự khúc" của tác giả Hà Hoài Phương là những chiêm nghiệm rất thực về cuộc đời. Sau cơn mưa trời lại sáng, không có điều gì tồn tại mãi, dù đó có là những niềm vui, hạnh phúc hay khổ đau...
Xếp sách nghệ thuật

Xếp sách nghệ thuật

(GLO)- Như một kiến trúc sư với nguyên vật liệu là sách, các nhân viên Thư viện tỉnh Gia Lai đã dày công sáng tạo và mô phỏng thành công nhiều công trình văn hóa-lịch sử đẹp mắt nhằm nâng cao hiệu quả tuyên truyền về văn hóa đọc.
Thơ Ngô Thanh Vân: Vào hội

Thơ Ngô Thanh Vân: Vào hội

(GLO)- Đất trời Tây Nguyên trong bung biêng thanh âm cồng chiêng, men cay rượu cần nồng nàn, vấn vít, nhịp xoang quyến luyến, tay nắm tay chẳng rời... được nhà thơ Ngô Thanh Vân một lần nữa nhắc đến trong bài thơ "Vào hội".

Nhà báo-nhà văn Nguyễn Hoàng Thu: Cả đời gắn bó với Tây Nguyên

Nhà báo-nhà văn Nguyễn Hoàng Thu: Cả đời gắn bó với Tây Nguyên

(GLO)- Tôi bước vào nghề báo thì gặp anh Nguyễn Hoàng Thu. Bấy giờ, anh cũng mới vào Báo Thanh Niên, thường trú ở Tây Nguyên. Lúc này, anh còn độc thân, sống ở Buôn Ma Thuột. Anh hơn tôi đến chục tuổi, thường đội chiếc mũ beret màu đen trông rất lãng tử, nhưng tính tình khá trẻ trung và cá tính.

Thơ Phạm Đức Long: Mây trắng trời quê

Thơ Phạm Đức Long: Mây trắng trời quê

(GLO)- Biết bao nhiêu người đã ngã xuống, đổi máu xương cho đất nước, quê hương thanh bình. Thương xót và biết ơn, những dòng thơ của nhà thơ Phạm Đức Long cũng trở nên da diết: "Xin người hóa núi hóa sông/Ngàn năm mây trắng phiêu bồng bóng quê!"...

Ông Siu Phơ (bìa phải) thực hiện nghi lễ cúng với sự hỗ trợ của ông Rah Lan Hieo. Ảnh: Vũ Chi

Phú Thiện: Khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơtao Apui

(GLO)- Sáng 30-4, tại Khu Di tích lịch sử-văn hóa cấp quốc gia Plei Ơi (xã Ayun Hạ, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai), UBND huyện Phú Thiện khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơ tao Apui và Hội thi văn hóa thể thao các dân tộc thiểu số lần thứ XV năm 2024.
Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

(GLO)- Chúng ta đều yêu Pleiku nhưng không phải ai cũng chọn ở lại và gắn bó. Một lúc nào đó, vào chặng cuối cuộc đời, người Pleiku tha hương mới dâng đầy nỗi nhớ. Bài thơ của Lữ Hồng ngỡ là lời của một người ra đi gửi cho người ở lại, mà cũng có thể là lời của người ở lại gửi cho chính mình...