Giai điệu mưa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Đã gần ba mươi mùa mưa ở Pleiku nên tôi thật sự ám ảnh về mưa ở xứ này. Đầu mùa là những cơn mưa giông lúc xế chiều. Trời đang nắng, gió lặng, bất ngờ mây đen ùn ùn kéo đến, chớp giật liên hồi như xé đôi vũ trụ. Và mưa. Mưa xối xả! Sầm sập tới rồi rốt ráo đi! Sau cơn mưa, tiết trời mát mẻ, tôi thường đi dạo về phía đồi thông, dưới ánh hoàng hôn lấp lánh. 
Giọt nước mưa trên lá thông xanh ngời, rơi rơi khi có gió thoảng qua, như cái vẩy tóc dịu dàng của người con gái sau khi gội đầu bên dòng suối. Hút tầm xa vẫn một màu xanh ngắt, xanh đất trời, xanh của núi non. Những cơn mưa chiều rửa sạch bụi mù trong mùa khô tích tụ, bồi nhựa sống cho cây suốt mùa khô cháy nắng. Sau cơn mưa, giữa không gian yên tĩnh, tôi nghe được cả tiếng rừng chiều xào xạc, nghe ngàn lá thở, nghe đất rì rầm và hoa khẽ đưa hương.
Đến một ngày, trời giấu mảng nắng vào cõi lặng thinh, mây là đà chuyển màu đùng đục rồi mưa dầm. Mưa không còn từng cơn, từng đợt mà mưa triền miên không nghỉ, mưa mênh mang không cùng. Bầu trời là một quả cầu nước khổng lồ mà con người đang đi trong đó, dễ mất thăng bằng, dễ trượt, vùng dậy lấy hết sức chạy miết cũng không ra khỏi mưa! Biết là thế vẫn không thể nào nói hết, mưa như thể chưa bao giờ là đủ. Mưa đưa dòng hồi tưởng về quá khứ. Lại nhớ về cái thuở, mưa ướt cả lời trách cứ, huyễn hoặc cả hai miền mơ-thức của tình yêu...
Minh họa: HUYỀN TRANG
Minh họa: Huyền Trang
Mùa mưa nơi đây với tôi là vậy, luôn cất lên một giai điệu rất riêng! Mưa không chỉ là giọt nước rơi mà còn là dòng chảy tâm trạng. Trong những đêm mưa, tôi ngắm đất trời và lắng nghe hình như trong tiếng mưa đang có trăm điều muốn nói. Hay tiếng lòng của bao khối tình trong tiếng mưa rơi? Và khi Phố núi chìm trong đêm sâu, chỉ còn lại mưa dùng dằng rơi trong vời vợi nỗi niềm.
Nhưng không chỉ ngăn cách và cô đơn, mưa luôn mang trong mình khả năng kết nối không gian và đồng điệu tâm hồn. Để rồi sáng sớm hôm sau, khi tôi mở cửa nhìn ra, lại gặp mưa cùng dòng người tất bật ngược xuôi. Và tôi biết, sau những cơn mưa đằng đẵng của mùa, đất phủ màu xanh cho hoa thơm trái ngọt, cho khí trời mát mẻ, cho tình người thắm thiết trong cuộc đời.
PHAN VĂN THIÊN

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Ngọc Phú: Tấm áo Điện Biên

Thơ Nguyễn Ngọc Phú: Tấm áo Điện Biên

(GLO)- Tấm áo trấn thủ đã trở thành biểu tượng gắn liền với người chiến sĩ Điện Biên trong suốt 56 ngày, đêm "đánh lấn từng thước đất". Ngắm nhìn tấm áo ấy được trưng bày trong bảo tàng, tác giả Nguyễn Ngọc Phú bồi hồi, tưởng như được sống lại phút giây chiến đấu hào hùng của cha anh.
Thơ Hà Hoài Phương: Tự khúc

Thơ Hà Hoài Phương: Tự khúc

(GLO)- "Tự khúc" của tác giả Hà Hoài Phương là những chiêm nghiệm rất thực về cuộc đời. Sau cơn mưa trời lại sáng, không có điều gì tồn tại mãi, dù đó có là những niềm vui, hạnh phúc hay khổ đau...
Xếp sách nghệ thuật

Xếp sách nghệ thuật

(GLO)- Như một kiến trúc sư với nguyên vật liệu là sách, các nhân viên Thư viện tỉnh Gia Lai đã dày công sáng tạo và mô phỏng thành công nhiều công trình văn hóa-lịch sử đẹp mắt nhằm nâng cao hiệu quả tuyên truyền về văn hóa đọc.
Thơ Ngô Thanh Vân: Vào hội

Thơ Ngô Thanh Vân: Vào hội

(GLO)- Đất trời Tây Nguyên trong bung biêng thanh âm cồng chiêng, men cay rượu cần nồng nàn, vấn vít, nhịp xoang quyến luyến, tay nắm tay chẳng rời... được nhà thơ Ngô Thanh Vân một lần nữa nhắc đến trong bài thơ "Vào hội".

Thơ Phạm Đức Long: Mây trắng trời quê

Thơ Phạm Đức Long: Mây trắng trời quê

(GLO)- Biết bao nhiêu người đã ngã xuống, đổi máu xương cho đất nước, quê hương thanh bình. Thương xót và biết ơn, những dòng thơ của nhà thơ Phạm Đức Long cũng trở nên da diết: "Xin người hóa núi hóa sông/Ngàn năm mây trắng phiêu bồng bóng quê!"...

Ông Siu Phơ (bìa phải) thực hiện nghi lễ cúng với sự hỗ trợ của ông Rah Lan Hieo. Ảnh: Vũ Chi

Phú Thiện: Khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơtao Apui

(GLO)- Sáng 30-4, tại Khu Di tích lịch sử-văn hóa cấp quốc gia Plei Ơi (xã Ayun Hạ, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai), UBND huyện Phú Thiện khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơ tao Apui và Hội thi văn hóa thể thao các dân tộc thiểu số lần thứ XV năm 2024.
Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

(GLO)- Chúng ta đều yêu Pleiku nhưng không phải ai cũng chọn ở lại và gắn bó. Một lúc nào đó, vào chặng cuối cuộc đời, người Pleiku tha hương mới dâng đầy nỗi nhớ. Bài thơ của Lữ Hồng ngỡ là lời của một người ra đi gửi cho người ở lại, mà cũng có thể là lời của người ở lại gửi cho chính mình...