Mùi hương ký ức

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tôi nhìn thấy trong kẽ thời gian một tháng 4 bị mắc lại trong tiếng ve. Những sắc tím của hoa bằng lăng lặng lẽ phai dần trong nắng dần chuyển sang màu hồng nhạt, rồi mỏng dần, mỏng dần và theo gió trôi trong chiều cao nguyên. Trên hè phố, những bước chân trần cặm cụi gùi vào phố những bó rau, chục trứng, mớ ổi đào, vài quả vú sữa chín tím rịm và thêm mấy bó hoa sen.
Những đóa hoa theo chân các chị, các mẹ từ làng ra phố chủ yếu là sen quỳ, thường có màu hồng đậm, hình mui thuyền, lòng cánh nhỏ xinh, mua về ít khi nở ra như sen hồng của đồng bằng. Nụ sen nhìn không bồng lên thanh thoát, mà nghiêm nghị khép cánh một cách chắc chắn. Vậy nhưng, tôi vẫn mua về như một thói quen, mỗi khi nhìn thấy. Một mớ rau dớn, một mớ rau má, thêm chục trứng gà nhà, vài quả ổi đào bé xíu chứ không to như những trái ổi lê hay bán trong chợ hoặc siêu thị. Người mua thong thả, người bán cũng chẳng vội vàng gì nhưng chả ai lựa chọn, đưa lên đặt xuống nhiều. Bởi gùi hàng quá nhỏ, rau thì tươi ngon. Những mớ rau sau khi được tắm vài cơn mưa đầu mùa phổng phao và tươi tốt thấy rõ. Những cái cần tròn cuốn cong lại của rau dớn xanh mập, mớ rau má ruộng lá nhỏ xíu nhưng dày dặn cũng trở nên nõn nà hơn.
Minh họa: HUYỀN TRANG
Minh họa: HUYỀN TRANG
Chiều còn vương lại cái nóng hầm hập của buổi trưa nên vẫn còn cảm giác bức bối. Ghé về nhà là lo mở toang các ô cửa để hơi nóng thoát đi rồi mới có thể bắt tay vào dọn dẹp. Một bình sen để góc bàn lớn gần cửa sổ, nắng hắt vào màu chiều tạo nên một khung cảnh nên thơ đến lạ. Đôi lúc tất bật hay mệt mỏi, chỉ cần nhìn thấy một bình hoa nhỏ nơi góc phòng, bỗng thấy lòng bình yên. Tiện tay, bật list nhạc không lời chọn lọc để buổi chiều trôi đi êm ả trong khi tay vẫn đang thoăn thoắt nhặt rau cho kịp bữa cơm.
Buổi tối thư thái bên bàn nước với mấy trái ổi đào thơm phức, cái vị chua chua, ngọt ngọt đậm đà của tuổi thơ vẫn thường quanh quất trong tôi. Tôi nhớ những cây ổi đào trong vườn ngày bé, cành ổi là cành dai nhất trong các loại cành nên lũ trẻ có thể trèo lên gần ngọn để hái quả, rồi vít dần ngọn cho cong xuống để rồi gần tới đất thì buông tay nhảy xuống rồi cười sằng sặc, mặc cho cành bung lại lên trời. Mùi thơm của ổi cũng ngọt ngào hơn trong đêm gió, cảm giác thảnh thơi khi hết ngày khiến mọi giác quan được duỗi ra để thở, để cảm nhận. Ở đầu kia ngọn gió, có một hương thơm thanh thoát, nhẹ nhàng, mỏng mảnh như một sợi tơ đang vươn tới khiến tôi giật mình nhỏm dậy, đưa mắt tìm. Bình hoa sen nơi góc bàn hơi hé cánh. Bất chợt một làn gió nhẹ ùa tới, căn phòng thoang thoảng hương sen...
Nhìn ra ngoài trời, thấy trăng khe khẽ, tôi tắt đèn im lặng lắng nghe sự lan tỏa nhẹ nhàng của sen trong đêm, vừa đủ cho tôi và nỗi nhớ. Đêm cứ thế trôi trong dịu dàng, mê mải. Đâu cần cả một đầm sen để cảm nhận, đôi khi, chỉ cần vài sợi hương mỏng manh như thế cũng đủ để gợi cả triền thương nhớ rồi!
KIM SƠN

Có thể bạn quan tâm

Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...