Sớm đầu xuân

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Nâng chén trà nóng trong một sáng xuân. Trời hưng hửng, những tia nắng đầu tiên lọt qua song cửa ghé thăm ngôi nhà sáng đầu năm. Nền trời biêng biếc xanh ngắt, những sợi mây bé mảnh nhởn nhơ. Tiết trời đủ nắng, đủ rét thoang thoảng để người ta kịp đưa chén trà nóng lên mũi, nưng nức thưởng trà trong một sớm mùa xuân.
Xuân đến, người ta dành cho nhau những lời chúc tốt đẹp sau những chuỗi ngày tất bật. Mẹ tôi đã sống được bảy mươi mùa xuân, tóc bạc nhiều rồi. Mẹ nói, vậy là mẹ đã nếm đủ vị của những mùa xuân, từ đói khổ, giặc giã, cho đến hòa bình ấm no không còn vương mùi đạn khói. Chỉ có hòa bình mới là mùa xuân đẹp nhất của đất nước.
 Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.
Sớm đầu xuân. Những đóa cúc óng ánh rót thêm vàng cho nắng. Mặt trời lên cao, nắng ùa vào đậu lên những cánh cúc mỏng manh. Nắng vàng với cúc và mai của phương Nam chói chang đối lập với cái rét ê ẩm và mưa phùn lê thê trong những ngày đầu năm của phía Bắc. Nó chia thành hai cực âm dương, hai miền đối lập của một đất nước đang trở mình rực rỡ.
Sớm đầu xuân. Lật giở từng tờ báo xuân. Những khuôn hình xinh, những nhận định xác đáng, những số liệu dự báo một năm mới khởi sắc của kinh tế nước nhà. Người dân cũng ngày càng thể hiện sự quan tâm sâu sát đến tình hình đất nước cũng như sự phát triển kinh tế-xã hội của địa phương, quan tâm đóng góp ý kiến đến những dự thảo, bộ luật, nghị định đang tác động đến đời sống của họ. Hơn ai hết, chúng tôi hiểu rằng đó là tín hiệu đáng mừng. Bởi như lời của Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc thì “Nguồn lực của nước ta không phải là rừng vàng biển bạc mà là 100 triệu dân”. Khi người dân cùng trăn trở, góp sức trước những vấn đề của đất nước thì Việt Nam sẽ ngày càng vươn mình lớn mạnh.
Ngày đầu năm, mười người thì hết chín ủng hộ Nghị định 100, mọi người rôm rả vui mừng. Bàn tiệc không rượu vẫn vui, tiếng “dzô dzô” bớt đi nhưng người ta vẫn dành cho nhau cái bắt tay và lời chúc rộn rã với mong muốn ai nấy bớt bệnh tật, hung hăng vì bia rượu; giống nòi của dân tộc sẽ được cải thiện, nâng tầm về thể chất và trí tuệ chứ không chỉ nhằm hạn chế tai nạn giao thông như số liệu báo cáo đầu năm. Những bà vợ hết thon thót lo lắng cho chồng khi đi chúc Tết không kèm “ma men”, ngoài đường bớt những yêng hùng đua xe trái phép.
Tôi rót thêm nắng vàng vào ly trà đầu xuân bằng những ghi chép vụn vặt. Nắng lên cao. Mặt trời vẫn tiến lên từng bước thật khẽ khàng khi tôi nhẹ gõ những dòng chữ ngay ngắn bên chén trà thoang thoảng đưa hương…
 TẠ NGỌC ĐIỆP

Có thể bạn quan tâm

Xếp sách nghệ thuật

Xếp sách nghệ thuật

(GLO)- Như một kiến trúc sư với nguyên vật liệu là sách, các nhân viên Thư viện tỉnh Gia Lai đã dày công sáng tạo và mô phỏng thành công nhiều công trình văn hóa-lịch sử đẹp mắt nhằm nâng cao hiệu quả tuyên truyền về văn hóa đọc.
Thơ Ngô Thanh Vân: Vào hội

Thơ Ngô Thanh Vân: Vào hội

(GLO)- Đất trời Tây Nguyên trong bung biêng thanh âm cồng chiêng, men cay rượu cần nồng nàn, vấn vít, nhịp xoang quyến luyến, tay nắm tay chẳng rời... được nhà thơ Ngô Thanh Vân một lần nữa nhắc đến trong bài thơ "Vào hội".

Thơ Lê Vi Thủy: Mẹ

Thơ Lê Vi Thủy: Mẹ

(GLO)- Đằng sau những người chiến sĩ cống hiến máu xương cho Tổ quốc là sự hy sinh lặng lẽ của những người mẹ. Họ lặng thầm tiễn lần lượt chồng, con lên đường để rồi mòn mỏi chờ đợi, nỗi đau dằng dặc đổi lấy niềm vui chung của quê hương, đất nước...

Ông Siu Phơ (bìa phải) thực hiện nghi lễ cúng với sự hỗ trợ của ông Rah Lan Hieo. Ảnh: Vũ Chi

Phú Thiện: Khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơtao Apui

(GLO)- Sáng 30-4, tại Khu Di tích lịch sử-văn hóa cấp quốc gia Plei Ơi (xã Ayun Hạ, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai), UBND huyện Phú Thiện khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơ tao Apui và Hội thi văn hóa thể thao các dân tộc thiểu số lần thứ XV năm 2024.
Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

(GLO)- Chúng ta đều yêu Pleiku nhưng không phải ai cũng chọn ở lại và gắn bó. Một lúc nào đó, vào chặng cuối cuộc đời, người Pleiku tha hương mới dâng đầy nỗi nhớ. Bài thơ của Lữ Hồng ngỡ là lời của một người ra đi gửi cho người ở lại, mà cũng có thể là lời của người ở lại gửi cho chính mình...